IF Vietnam Staff Blog

Ôi quê tôi

   

 Hi mọi người! Mình là Minh Hoàng - coder team BD.

Hôm nay xin giới thiệu đến các bạn bài viết về quê hương của mình.

ÔI QUÊ TÔI

Có lần, một người bạn hỏi tôi: “Quê cậu ở đâu?”

Tôi trả lời: “Nghe tiếng trọ trẹ vậy là biết quê ở đâu rồi còn phải hỏi?”

Bạn tôi đáp lời: “Ờ! Chắc miền Trung rồi! Mà cụ thể là tỉnh nào vây?”

Tôi đáp: “Quảng Bình”

Bạn tôi lại hỏi “Nghe bảo Quảng Bình có đặc sản khoai deo ngon lắm mà tớ chưa được thưởng thức”

Tôi nói đùa với một khuôn mặt rất chi là tỉnh: “Đặc sản quê tôi không phải khoai deo đâu, đặc sản quê tôi là bão… bạn có muốn thưởng thức không? Tôi tặng cho vài cây … bão”. Bạn ấy nhìn tôi, há hốc mồm: “Cậu cũng biết đùa!”

1Hình ảnh lũ ở Quảng Bình

Vâng! Trước khi siêu bão số 10 (Doksuri) đổ ập xuống miền Trung, thì đó là cuộc đối thoại vui của tôi và người bạn mới quen, cô ấy tên là Hạ Vũ, nhưng giờ đây lại cười ra nước mắt…

Quảng Bình là nơi hẹp nhất mảnh đất hình chữ S. Nơi đó, những năm kháng chiến chống Pháp, chống Mĩ phải oằn mình gánh hàng tấn bom đạn, hàng triệu chất độc màu da cam do kẻ thù thả xuống, để rồi đến hôm nay hậu quả chiến tranh vẫn đang còn hiện hữu trên từng tấc đất, tấc rừng, trên từng khuôn mặt của những người già và kể cả em thơ.

Miền Trung quê tôi, đất cằn sỏi đá, nơi “chó ăn đá gà ăn sỏi”, cây cối chẳng thể tươi tốt quanh năm. Cho đến hôm nay, tàn tích chiến tranh năm xưa chưa dọn dẹp hết, lại thêm thiên tai bão lụt. Thiên nhiên tươi đẹp thật nhưng đôi lúc cũng khiến quê hương nghèo phải run lên bần bật mỗi khi mùa bão đến.

Với những thông tin tôi đã thu thập sau đây các bạn sẽ hiểu thêm những gì mà cơn bão số 10 đã gây ra cho quê hương tôi: Hà Tĩnh: 1 người chết, cột sóng Viettel bị gãy đổ gây mất sóng, Quảng Bình: 2 người chết, gần 5.000 ngôi nhà bị tốc mái, Quảng Trị: Nhiều ngôi nhà bị sập hoàn toàn và tốc mái, Nghệ An: 1 người chết, 210 nhà bị tốc mái, Thanh Hóa: 1 người chết, Huế: 1 người chết, 1 người mất tích… Đó là những hậu quả tính sơ do cơn bão số 10 gây ra. Nhưng chắc ai cũng biết, mùa bão sẽ chưa kết thúc và sẽ chẳng kết thúc trong những năm về sau.

2Hoa màu bà con sau lũ

Có lẽ chính vì thiên nhiên khắc nghiệt quá nên tính cách, phẩm chất con người nơi đây cũng kiên cường, chịu khó, cần cù, sáng tạo, dễ dàng sống, thích nghi với mọi nghịch cảnh. Và ngày hôm nay, những người con của quê hương đang cố gắng xây dựng lại quê hương sau những tai ương của thiên nhiên nhờ sự chung tay giúp đỡ của nhân dân cả nước với tinh thần “thương người như thể thương thân”.

Chẳng hiểu vì sao, cứ mỗi mùa bão về lòng tôi lại nặng trĩu âu lo, chắc có lẽ tôi lo cho người thân, lo cho cha mẹ của tôi nơi quê nhà, lo cho những con người mà tôi không quen biết, lo cho những ngôi nhà ngói mới tinh tươm vừa được xây lại sau mùa bão năm ngoái, cơ hồ cũng trở thành nạn nhân của những cơn bão năm nay… Lo cho những gốc nhãn, gốc mít, triền đê… gắn liền với những kỉ niệm tuổi thơ có thể theo cơn bão bay đi sẽ không bao giờ trở lại. Nhưng tôi biết rằng, những kỉ niệm sẽ chẳng bay đi đâu được vì nó là vĩnh cữu, là kí ức, là những xúc cảm trong trái tim của tôi - một người con luôn hướng về miền Trung yêu dấu!

Cảm ơn mọi người đã đọc blog của mình và hẹn gặp lại ở những blog sau.

Nguồn ảnh: Minh Hoàng

 - Quê hương